Sunday, January 31, 2021

GỎI XOÀI CÁ SẶC

Tản mạn

(LỜI TỎ TÌNH CUỐI NĂM)


Hà Bá thân yêu,

Đêm qua, về đến thiên đình, vừa nhớ em, vừa đói bụng, anh liền hí hửng mang hộp “gỏi xoài cá sặc” đổ ra đĩa, rót một ly rượu sương mai, với hy vọng sẽ được tận hưởng tình yêu của em “cài đặt” vào món ăn, mà em dặn đi dặn lại là phải nhớ mang zìa hưởng...tất niên. 



Anh nằm dài trên mây, hớp một ly rượu nồng, tưởng tượng đến đôi môi nồng ấm của em, và trịnh trọng gắp một miếng, nhẹ nhàng đưa vào miệng...  


Phản xạ tự nhiên là mặt anh nhăn lại (như Tôn Ngộ Không ăn ớt) vì nó chua ơi là chua.  Nhưng lòng tự nhủ: chắc tại em ghen với mụ Thổ Địa, nên bỏ hơi nhiều giấm.  Cũng không sao, trong cái chua chát đó cũng là mùi vị của...tình yêu mà.  


Hớp thêm một ngụm rượu thì cái vị chua cũng loãng dần.  Phải công nhận là vị chua của xoài, vị chát của rượu, và vị tanh của cá sặc..., đã thể hiện đúng tình yêu cuối đời Thiên Lôi anh: “bỏ thì thương, vương thì tội”. 


Có lẽ tình yêu quá “bén nhọn” em dành cho anh, nên sau khi cắn một miếng cá sặc, thì 2 cái xương như 2 cái kim đâm vào nướu của anh, làm cho miệng anh cứ há ra, không dám nhai, vì sợ chúng sẽ lún sâu thêm như tình yêu cuối đời.  Thế là anh lại phải thò tay vào miệng gỡ chúng ra.  


Đúng là “bỏ thì thương, vương thì tội”, anh tiếp tục ăn tiếp món gỏi mà em nhắc đi nhắc lại là "loại cá sặc một nắng 2 sương"; vừa nhai mà nước mắt dưng dưng, thương em thì ít, mà thương cái miệng mình thì nhiều,  lâu lâu lại thò tay vào miệng móc ra một cái "nắng" và hai cái...“xương” rồi tự nhủ đó là tình “thương” của Hà Bá dành cho Thiên Lôi:

 


Anh tự an ủi mình rằng, có lẽ em muốn đền ơn anh vì một cái xương sườn mà Chúa đã bẻ ra từ hông anh để nặn nên em, nên bây giờ em cố tình trả lại cho anh bằng những chiếc xương cá sặc.  🌝😄


Sáng dây, nhận được tin nhắn từ dưới trần: “Hôm qua anh ăn gỏi cá sặc một nắng hai sương" có ngon không?”


Không biết nói gì, anh trả lời:


“Cám ơn gỏi cá của em,

Anh đã ăn hết, vẫn thèm mùi...em.”


Chả biết mùi gì, hình như là mùi… “cá sặc”:


Cá sặc một nắng hai sương,

Vừa ăn, vừa nhớ, vừa thương em thật nhiều.

-Liều!


Thiên Đình cận tết Tân Sửu,

Thiên Lôi.

















Thursday, April 9, 2020

ĐẠI DỊCH VÀ TIỂU DỊCH (Định Nguyên)

Vocabulary 2 Katharine Haga - Lessons - Tes Teach 
NƯỚC MỸ
ĐẠI DỊCH VÀ TIỂU DỊCH 
            ĐỊNH NGUYÊN

            Nước Mỹ đang bị đại dịch: dịch cúm coronavirus.
            Cộng đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ, nhất là cộng đồng mạng, đang bị tiểu dịch: dịch cuồng Trump!     
            Đại dịch và tiểu dịch đan xen nhau, phát huy tác dụng khi vụ Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (NNNQ) lên tiếng phê bình Tổng thống Trump.
            Tôi không có chủ đích chỉ trích TT Trump lúc nầy vì các cấp chính quyền, từ tổng thống đến các thống đốc, các cơ quan chính phủ…đang nỗ lực tiếp sức nhau chống dịch cúm corona.  Tôi mong cho họ sớm thành công. Vị nào muốn tìm hiểu thêm người Mỹ chống TT. Trump như thế nào, xin mời vào
            Với bài viết nầy, tôi xin có vài góp ý với những người mà tôi gọi là “cuồng Trump”.  Tôi không chống đối việc quý vị ủng hộ TT. Trump.  Tôi chỉ chống việc quý vị mạ lị, mạt sát những người phê bình TT. Trump.  Quý vị có quyền tung hô tổng thống thì người khác có quyền phê bình tổng thống, tuỳ sự nhận định của mỗi người.  Quý vị lấy quyền gì mà cấm họ?  Qua phát biểu của quý vị, tôi thấy rằng hình như quý vị muốn mọi người phải theo quý vị, ca tụng TT. Trump mới được.  Nếu ai có ý ngược lại, quý vị mạ lị, chưởi bới người ta không tiếc lời.  Đó là điều vô lý.  Và đó là lý do tôi thường gọi quý vị là “cuồng”. 
            Để có thể giúp độc giả thấy tính chất của nhóm cuồng Trump, tôi bắt buộc phải sơ lược diễn tiến việc chống coronavirus của chính phủ Mỹ. 
            Dù muốn hay không muốn cũng phải nói TT. Trump đã mắc phải lỗi lầm trong việc phòng chống bệnh dịch. Ngay từ đầu ông đã chính trị hoá dịch bệnh, quá coi thường nên không thấy được sự tối nguy hiểm của địch bệnh nầy.  Với chủ trương xoá bỏ những gì có dấu tích của ông Obama, năm ngoái (2018) ông Trump đã giải tán cơ quan phòng chống dịch bệnh do TT. Obama để lại nên khi dịch bệnh xẩy ra, nước Mỹ thiếu người chuyên môn để đối phó.  Khi dịch bệnh vừa xẩy ra, ông lại cho đó là “hoax”, là âm mưu là thủ đoạn của bọn Dân Chủ (DC )và đám truyền thông “fake news” thổi phồng để hại ông.  Nhưng thực tế bệnh dịch xẩy ra hiện nay không như ông nói/ông nghĩ.  Ông đã thức tỉnh, đã đổi giọng và lập tức hành động, tuy hơi muộn. 
            Sau khi dịch bệnh xẩy ra khắp nơi, tại sao nước Mỹ lại không đủ dụng cụ y tế để bảo vệ người dân, đặc biệt là giới y tá, bác sĩ, những người trực tiếp đứng mũi chịu sào trong việc chống lại coronavirus?  Sự khan hiếm khác thường nầy làm mọi người phải đặt câu hỏi, tại sao Mỹ lại rơi vào trường hợp tồi tệ như vậy?
            Nước Mỹ nghèo quá, không có tiền chuẩn bị?  Làm gì có chuyện đó!
            Nước Mỹ khoa học kỷ thuật kém?  Cũng không phải.  Mỹ là nước tiên tiến nhất bao gồm nhiều chuyên gia, khoa học gia, trí thức… thượng thặng; bao gồm những nhà máy khổng lồ sản xuất tất cả các mặt hàng được ưa chuộng nhất thế giới.
            Chỉ có một lý do duy nhất giải thích sự thiếu hụt nghiêm trọng dụng cụ y tế hiện nay:  Thiếu chuẩn bị!  Và người nhận lãnh trách nhiệm nầy không ai khác là chính quyền, đứng đầu là TT. Trump, không thể đổ lỗi cho ai được. 
            Tất cả những người, Mỹ cũng như Việt, phê phán TT. Trump về chuyện nầy đều không sai, kể cả người đặc biệt mà nhóm cuồng gây ồn ào nhất là Mẹ Nấm NNNQ. Năm 2005, Tổng thống Hoa Kỳ George W. Bush phát biểu rằng: “If we wait for a pandemic to appear, it will be too late to prepare”.  TT. Trump đã “too late to prepare” đối với nạn dịch corona.
            Nhóm cuồng Trump đã phản ứng như thế nào trước tình hình dịch bệnh tồi tệ hiện nay tại Mỹ?  Không khó để thấy họ ra sức bênh vực TT. Trump, đổ thừa, chưởi bới nhục mạ Đảng DC!  Đáng chú ý nhất là ba sự kiện họ đưa ra và chuyển tới chuyển lui hoài trên mạng lưới internet là:  Một, Đảng DC đã cản trở việc chống địch bệnh của TT. Trump.  Hai, Thống đốc New York Andrew Cuomo đã gian dối giấu hằng chục ngàn máy trợ thở (ventilators) trong kho mà không chịu cho xử dụng, cứ kêu gào liên bang tiếp trợ để ha uy tín của TT. Trump.  Ba, dưới tiêu đề “Mặt nạ Obama”, họ lên án chính phủ Obama trước đây không chịu mua khẩu trang và máy trợ thở để dự trử! Ai nói ngược lại sự tuyên truyền ấy, nhóm cuồng Trump nầy không cần phản biện (hay không đủ khả năng phản biện) mà chỉ chưởi!
            Theo nhóm cuồng Trump, chính đòn Impeachment của dảng DC nhắm vào TT. Trump đã làm ông phân tâm không chuẩn bị đúng mức để chống dịch bệnh.  Theo tôi, impeachment có thể có ảnh hưởng đến tâm lý của TT. Trump phần nào, nhưng không cản trở ông ta chống dịch bệnh được.  Chính trị là chính trị, nội an là nội an.  Dù impeachment có thất bại hay thành công, TT. Trump vẫn phải chịu trách nhiệm về sự an toàn cho người Mỹ trong lúc ông còn tại vị.   Hơn nữa, impeachment đã thất bại trước khi đại dịch bùng phát, do đó, mọi trách nhiệm về dịch bệnh TT. Trump phải gánh vác vì ông sẽ cai trị nước Mỹ cho đến hết nhiệm kỳ.  Chỉ huy là tiên liệu.  Ông Trump chỉ huy nhưng không tiên liệu được đại dịch, lại còn bác bỏ tiên liệu của các chuyên gia ngay từ đầu nên không thể lấy impeachment để bào chửa cho sự thiếu sót của ông trước đại dịch tồi tệ hiện nay được. 
            Về trường hợp tiểu bang New York, nhóm cuồng Trump rêu rao rằng chính vì sự gian dối (giấu ventilators) của vị thống đốc DC Andrew Cuomo nầy nên dân New York mới chết như vậy.  Họ nguyền rũa ông Cuomo là “tên thống đốc khốn nạn”.  Họ khẳng định rằng nếu Thống đốc New York không phải là người DC (mà là người CH) thì dân New York sẽ không bị chết oan nhiều như vậy. Họ u mê và cuồng đến độ không nhận ra một thực tế phủ phàng khác: nước Mỹ đang được cai trị bởi một tổng thống người CH, thế mà dân Mỹ vẫn tiếp tục chết khắp mọi tiểu bang, có khi lên tới hơn 1,000 người một ngày (nghe nói có ngày lên tới 1,500 người).  Các ông/bà cuồng Trump giải thích giùm điểm nầy coi, có thật là CH nắm quyền thì dân không chết, DC nắm quyền thì dân chết không?  Không lý con số nầy là số ảo, do bọn DC thổi phồng để có lý do truất phế TT. Trump như nhóm cuồng rêu rao?  Hay cuồng quá nhắm mắt nói bậy? 
            Dựa vào tin tức tôi nhận được trên “net”, sự thật về máy trợ thở tại tiểu bang New York như thế này: Khi Thống đốc Andrew Cuomo kêu gọi chính phủ liên bang yểm trơ 30,000.00 ventilators thì trong kho của tiểu bang này còn 400 máy đợi phân phối.  Ông thống đốc muốn có thêm 30,000 cái nữa để dự phòng vì ông dự đoán dịch bệnh sẽ tràn lan tại New Yor trong tương lai gần, 400 máy không đủ dùng.  Ông ta kkhông hề giấu ventilators như “fake news” trên làng “net” mà nhóm cuồng đã lấy để bôi nhọ, chưởi bới Thống đốc DC Cuomo.  TT. Trump đã phát biểu rằng New York thiếu máy trợ thở vì năm ngoái không chịu mua thêm máy đó với giá phải chăng.  Ông không hề tố New York “đầu cơ” máy ventilators như nhóm cuồng Trump hằn học rêu rao.  Trong khi chờ đợi sự trợ giúp của chính phủ liên bang, mới đây ông thống đốc đã ra lệnh hành chánh điều máy trợ thở từ những bệnh viện chưa cần đến đến những bệnh viện đang có nhu cầu cao.
            Ông Obama hết làm tổng thống hơn ba năm rồi, sao lại đổ thừa ông ta không mua khẩu trang và máy trợ thở để dự phòng?  Vậy thì hơn ba năm qua TT. Trump làm gì?  Ngược ngạo như thế mà nhóm cuồng cũng nói được.  Tôi nhận được tin nầy trên diễn đàn: Theo Cơ Quan Phát Triển Quốc Tế, ngày 7/2 TT. Trump đã cho chở 17 tấn y cụ gồm khẩu trang, áo choàng và máy trợ thở cứu trợ cho TQ.  Nếu tin nầy đúng thì 17 tấn y cụ đó ở đâu ra?  Nếu là tồn kho từ thời Obama thì tại sao còn tố cáo ông Obama không chịu tồn trử?  Ngày 21/1 phát hiện người Mỹ đầu tiên dính coronavirus, tại sao TT. Trump vẫn cứ cho chở y cụ giúp TQ vào ngày 7/2 để khi dịch tràn ngập lãnh thổ Hoa Kỳ thì dân Mỹ phải chịu sự khan hiếm chết người như thế?! Đem khiếm khuyết của chính phủ hiện nay đổ thừa cho chính phủ trước là không hợp lý.  Chính phủ đương thời phải chịu mọi trách nhiệm trước quốc dân.
            Ngoài ra, nhóm cuồng Trump còn tung lên mạng những bức hình các nhà lãnh đạo của đảng DC có những khuôn mặt dị hợm, sắt máu đầy nanh vuốt…với những tiêu đề “Tấm hình hôm nay”,  “Những kẻ phản động”, “những tên khốn nạn”, “Đám lừa giết người”…Thấy mà ngao ngán.
            Chế độ lưỡng đảng của Mỹ đã có mặt từ lâu.  Tuy chống đối nhau liên tục, nhưng họ vẫn cùng nhau phục vụ nước Mỹ, dân tộc Mỹ.  Nhóm cuồng Trump chống đối, miệt thị, chụp mũ đảng DC không tiếc lời như thế, có vẻ như họ không muốn đội trời chung với đảng nầy, vậy họ muốn gì? Họ muốn triệt tiêu đảng DC để đảng CH trở thành độc đảng trên chính trường Mỹ chăng?  Nếu thế thì lạ thật, họ đã trốn chạy chế độ độc tài, độc đảng, tôn thờ lãnh đạo như thần thánh tại Việt Nam để qua Mỹ.  Nhưng khi qua tới Mỹ, đang ở Mỹ họ lại hành động như VC, muốn có một chế độ độc đảng, thần thánh hoá lãnh đạo không khác gì csVN tại quê nhà!  Nhờ quý vị cuồng Trump giải thích giùm hiện tượng nầy.  Nếu không phải muốn tiêu diệt đảng DC để CH trở thành độc đảng thì tại sao quý vị coi đảng DC như kẻ thù không đội trời chung như thế.  Tôi chắc rằng quý vị không đủ sức loại đảng DC khỏi chính trường Mỹ đâu, tại sao quý vị không chuẩn bị một con đường, một thái độ hài hoà hơn để thích nghi với xã hội Mỹ?  Nếu mai đây Tổng thống Mỹ là một người DC thì quý vị tính sao?  Sẽ qua nước khác xin tị nạn hay cứ ở lì tại Mỹ, “chăn gối với kẻ thù”?  Hiện nay chính phủ Mỹ đã thành lập tổ chức gọi là “The White House coronavirus Task Force” để cùng nhau chống dịch bệnh.  Hằng ngày tổng thống, phó tổng thống, các giới chức liên hệ…đều họp báo tại Toà Bạch Ốc, báo cáo tình hình chống dịch bệnh.  Họ tuyên bố đã tiếp xúc với tất cả các thống đốc tiểu bang, các thị trưởng không phân biệt CH hay DC để nắm vững tình hình, hổ trợ nhau bảo vệ sinh mạng người Mỹ.  Thống đốc tiểu bang California Gavin Newson (DC), nơi được coi là một điểm nóng của dịch bệnh, đã gởi tặng chính phủ liên bang 500 ventilators để trợ giúp các nơi khác đang cần.  TT. Trump đã cám ơn Thống đốc California.  Đó mới là tinh thần của Mỹ.  Đối lập thì đối lập nhưng họ đâu coi nhau như kẻ thù.  Chính TT. Trump đâu có coi đảng DC là “đám lừa giết người” như nhóm cuồng người Việt.  Chứng kiến hình ảnh và tinh thần đó mà nhóm cuồng Trump không chịu dịu giọng, cứ ngày đêm ra rả chưởi đảng DC bằng những lời lẽ hung hăng, tệ mạt nhất.  Mang tâm thức sắt máu và man rợ như đám VC hồi cải cách ruộng đất (vào thập niên 50 thế kỷ trước tại miền Bắc Việt Nam) thì làm sao nhóm cuồng dung hợp được trong xã hội Mỹ?!
            Với người Việt tại Mỹ nói riêng, tại hải ngoại nói chung, nhóm cuồng Trump không ngần ngại chưởi bới, thoá mạ bằng những lời lẽ bẩn thỉu dơ dáy những ai không đồng quan điểm với họ.  Ai phê bình TT. Trump họ đều liệt vào hạng thiên cộng, hoặc “liếm háng Hillary”, “liếm háng tàu cộng, VC”, “tay sai thằng mọi đen Obama”, “bọn demo-crat đê tiện”… Cuồng như thế là hết thuốc chữa.  Tôi không hiểu tại sao họ lại nghĩ tất cả những người chống TT. Trump đều là người thiên cộng, đều là DC/tay sai cho DC? Không thiên cộng, không phải DC/tay sai cho DC thì không chống Trump được hay sao?  Tôi cũng không hiểu tại sao họ dám nghĩ TT. Trump là nước Mỹ, nước Mỹ là TT. Trump? Sao nghe giống giống “Việt Nam Hồ Chí Minh, Việt Nam Hồ Chí Minh…” quá vậy?!
            Người Việt tại Mỹ chịu đòn nặng nhất có lẽ là Mẹ Nấm NNNQ.  Bà ta phê bình “nước Mỹ không vĩ đại”, “TT. Trump không đối phó hữu hiệu đại dịch corona”’ “Trong dịch bệnh nên nghe lời của chuyên gia hơn là của lãnh tụ”…Thế là chạm nọc nhóm cuồng Trump làm họ diên tiết xúm vào “bề hội đồng” bà ta.  Họ chưởi bới người đàn bà nầy bằng những lời lẽ thậm tệ.  Nào là “Nấm độc, Nấm thúi”, nào là “con quỷ cái”, “con đĩ thối”, nào là kẻ “phản bội, ăn cháo đá bát”, nào là “VC nòi, chưa trưởng thành về chính trị”…. Họ hô hào ký thỉnh nguyện thư đòi trục xuất Mẹ Nấm về lại Việt Nam.  Nếu nguyện vọng của họ được thoả mãn, thật tội nghiệp cho Mẹ Nấm. Ở Việt Nam bà ta vì chống đối chế độ độc tài, cấm tự do tư tưởng, tự do ngôn luận… nên mới bị csVN trục xuất qua Mỹ.  Nào ngờ, qua Mỹ bà cũng gặp áp lực tương tự, bà dám phê bình tổng thống mà không chịu ca tụng ông ta thì sẽ bị trả về Việt Nam! Nếu điều nầy thành hiện thực, thì quá oan nghiệt và bi đát cho Mẹ Nấm, bà sẽ đi đâu, sẽ sống ra sao đây?  Chỉ có nước độn thổ chết quách đi cho hết nợ, Mẹ Nấm ơi.  Nhóm cuồng Trump gồm những người chống cộng to mồm nhất.  Họ bỏ Việt Nam ra đi vì không chấp nhận chế độ bịt miệng của csVN.  Thế mà khi ở Mỹ, họ cũng chủ trương bịt miệng người khác y chang VC.  Tại sao thế nhĩ?  Từ lâu Mỹ được coi là đất dung thân của bất cứ ai bị ngược đãi trên khắp thế giới.  Nếu chính quyền Mỹ hiện nay trục xuất Mẹ Nấm về Việt Nam thật thì coi như nhân loại hết nhờ, thần tượng Mỹ sẽ sụp đổ.
            Nhóm cuồng Trump là quái thai của cả hai chế độ: VNCH và Mỹ.  VNCH, tuy không còn nhưng chính thể nầy đã chủ trương tự do, dân chủ, tôn trọng nhân quyền và dân quyền.  Từng là viên chức, quân nhân, hay người dân của VNCH, nhóm cuồng Trump không có chút “gene” gì như thế cả.  Họ là quái thai của VNCH.  Qua Mỹ, một xã hội đa nguyên, đa chủng, đa văn hoá; một xứ sở của tự do, dân chủ tuyệt vời trên trái đất, người dân có nhiều quyền hơn cả VNCH ngày xưa.  Thế mà nhóm cuồng Trump trên đất Mỹ đã phát ngôn và hành động như những kẻ độc tài man rợ nhất.  Họ cũng là quái thai của nước Mỹ vậy!
            Những điều Mẹ Nâm phê bình TT. Trump, phê bình nước Mỹ tuy không đúng hoàn toàn nhưng cũng chẳng có gì mới, báo chí và chính khách Mỹ đã nói từ lâu rồi.  Và đặc biệt bà ta không vi phạm luật pháp Mỹ khi phê bình như thế.  Tại sao nhóm cuồng Trump lại “quỷ tha ma bắt”, không dám làm gì người Mỹ mà chỉ tập trung ức hiếp đồng hương?  Họ không có khả năng đọc báo Mỹ nên không có được thông tin đa chiều?  Tôi không bênh vực Mẹ Nấm.  Trong bài viết của bà, bà ta nói sai điều gì mọi người có quyền góp ý phê bình, sao lại quá khắt khe độc đoán, xúm nhau ức hiếp một người đàn bà như vậy? Phải chăng nhóm cuồng Trump đang mở “toà án nhân dân” xử tội Mẹ Nấm?  Nếu không có luật pháp Mỹ, Mẹ Nấm chết chắc!
            Tôi không đồng ý sự phê bình của Mẹ Nấm NNNQ khi bà cho rằng “nước Mỹ không vĩ đại” chỉ vì lãnh đạo thiếu chuẩn bị chống dịch, hoặc tình trạng khan hiếm các y cụ trong mùa dịch bệnh.  Đó chỉ là khuyết điểm của cá nhân, là tình trạng thiếu thốn tạm thời khi dịch bùng phát.  Và đó chưa phải là nước Mỹ đâu.  Bà chưa có cái nhìn toàn diện về nước Mỹ thì đừng nên đi quá xa.  Nước Mỹ vĩ đại lắm thưa bà.  Không vĩ đại làm sao bà có thể có mặt nơi đây?  Không vĩ đại sao bà có thể phê bình cấp lãnh đạo cao nhất là tổng thống mà không bị công an chìm công an nổi đến nhà “hỏi thăm sức khoẻ” như ở Việt Nam? Không vĩ đại sao được khi bà chân ướt chân ráo qua đây đã có cơm ăn áo mặc mà chưa cần phải làm gì hết?  Không vĩ đại sao được khi bà đi từ bang nầy qua bang khác, từ thành phố nầy đến thành phố khác…mà không hề bị ai chặn hỏi giấy tờ (nếu bà không vi phạm luật lệ giao thông).  Bất luận tổng thống Mỹ là ai, CH hay DC, chính quyền Mỹ vẫn chạy đều và rất có hiệu quả.  Đó cũng là một sự vĩ đại của Mỹ, Việt Nam hiện nay làm gì có được như thế.  Người già trên đất Mỹ, ngoại trừ những người đã từng đi làm, nay nghĩ làm có tiền hưu, hầu hết đều nhận được trợ cấp của chính phủ như tiền già, tiền bệnh…bất luận họ là ai, từ đâu đến, chống đối hay ủng hộ chính quyền, không hề có “diện chính sách” như csVN dành ưu tiên cho những người thuộc phe cánh của họ.  Như thế, nước Mỹ không vĩ đại sao bà. Nước Mỹ vĩ đại trên nhiều phương diện, không kể hết được.  Bà ở Mỹ chưa lâu nên chưa thấy hết đó thôi.  Khi chưa hiểu được toàn diện nước Mỹ, đề nghị bà nên cân nhắc lời nói.
            Chắc quý độc giả nghĩ tôi là người DC nên chống đối TT. Trump và đảng CH.  Không phải, tôi không thuộc đảng nào hết.  Tôi tuyệt đối không phải “cuồng Hillary” như có người đã gán ghép.  Bà ta không là cái gì đối với tôi cả.  Tôi là người độc lập chỉ muốn có công đạo cho mọi người.  Cùng sống trong một xã hội đa nguyên, tự do dân chủ chúng ta phải biết tôn trọng người khác, dù không cùng chính kiến hay tôn giáo, sắc tộc.  Ai cũng có quyền phê bình người khác, nhưng phê bình phải lịch sự, đứng đắn, tuyệt đối không được chưởi bới tục tằn, xúc phạm đời tư của người khác quá đáng như nhóm cuồng Trump đang làm. Tại Mỹ ai theo đảng nào, bầu cho ai là quyền tuyệt đối của mỗi người.  Không ai được quyền hạ nhục, chưởi bởi tục tỉu người khác chỉ vì họ không cùng đảng/cùng chính kiến với mình.  Được quyền phê bình nhận xét chính sách của mỗi đảng, nhưng không được phép chụp mũ, xuyên tạc một trong hai chính đảng của Mỹ.  Họ là đại diện cho trên dưới một nửa dân số Mỹ đấy.  Tôi chỉ chống ông Trump và chống ngay từ đầu (không chống đảng CH) vì tôi thấy ông ta không xứng đáng làm tổng thống Mỹ.  Ông là người gian hùng, quá huyênh hoang, ăn nói bạt mạng, hôm nay nói thế nầy ngày mai nói khác (Theo báo chí thống kê, trong thời gian trên dưới ba năm làm tổng thống, ông Trump đã nói sai sự thật trên mười sáu ngàn lần), sẵn sàng hạ nhục đối thủ bằng những lời lẽ đao to búa lớn, “vô tư” nhạo báng đàn bà và những kẻ tàn tật…Với đặc tính có một không hai đó của một Tổng thống Hoa Kỳ như thế, ông Trump đã gián tiếp hình thành một nhóm cuồng Trump trong cộng đồng người Việt, có tính chất y chang như ông ta. 
            Đại dịch hiện nay tại Mỹ do coronavirus Vũ Hán gây nên.
Tiểu dịch trong cộng đồng người Việt do TT. Trump ảnh hưởng tạo thành.  Tuy  tính chất và mức độ tàn hại khác nhau nhưng cũng  đều là “DỊCH”!  Mong sao “dịch” nào cũng sẽ sớm chấm dứt.
            Trong mùa dịch Vũ Hán nầy mọi người đều chịu nguy hiểm như nhau không phân biệt đảng phái, sắc tộc, tôn giáo…Rồi đây không biết ai còn ai mất. Thôi thì cầu cho mọi người, kể những anh chị em cuồng Trump, tai qua nạn khỏi, bình an vô sự.

                                             Thượng tuần tháng Tư, năm 2020
                                                           
                                                            ĐỊNH NGUYÊN






Monday, October 7, 2019

CHIẾN TRANH VỚI IRAN

CHIẾN TRANH VỚI IRAN  

Phạm Đình Lân

      
    Iran là một quốc gia Hồi Giáo thuộc phái Shiite. Quốc gia nầy rộng lối 1,6 triệu km2, tức 4,8 lần lớn hơn nước Việt Nam. Iran có biên giới chung với Thổ Nhĩ Kỳ, Iraq, Azerbeijan, Turkmenistan, Afghanistan, Pakistan. Xứ nầy có nhiều núi và cao nguyên, một phần biển Caspian, một biển chết phía bắc và Vịnh Ba Tư (Persian Gulf) ở phía tây nam. Iran có nhiều hồ nước mặn và sa mạc. Sa mạc Dash-e-Lut hay sa mạc Lut rộng 52.000 km2.

Iran có nhiều khoáng sản như quặng sắt, đồng, chì, bauxite, uranium, than đá, v.v.. Iran đứng hàng thứ tư về trữ lượng dầu hỏa trên thế giới. Trữ lượng nầy chiếm 10% tổng số trữ lượng dầu hỏa trên thế giới. Dầu hỏa đóng vai trò quan trọng trong kinh tế Iran.

Trước năm 1975 Iran là một quốc gia quân chủ thân Tây Phương. Năm 1979 vua Mohammad Reza Pahlavi bị cách mạng Hồi Giáo lật đổ phải chạy sang Hoa Kỳ. Iran trở thành Cộng Hòa Hồi Giáo thù nghịch với Hoa Kỳ và các nước Tây Phương khác. Iran bắt giữ 53 nhân viên sứ quán Hoa Kỳ ở Tehran. Iran có chế độ chánh trị hao hao giống các chế độ độc tài Cộng Sản trên thế giới. Theo đó người có quyền lực bao la trong nước là Lãnh Tụ Tối Cao như Tổng Bí Thơ đảng Cộng Sản vậy. Vị nầy chỉ huy Hành Pháp, Lập Pháp, Tư Pháp, quân đội, công an, cảnh sát, các cơ quan tình báo, Công Hòa Vệ Binh, v.v…. Tổng thống do dân bầu nhưng đặt dưới sự chỉ đạo của Lãnh Tụ Tối Cao.

Theo con đường lịch sử xưa, Iran muốn bành trướng ảnh hưởng ra bờ Địa Trung Hải, hướng về lục địa Âu Châu. Cộng Hòa Hồi Giáo Iran có ảnh hưởng:

-Ở miền Nam Iraq, nơi có nhiều tín đồ Hồi Giáo Shiite mặc dù người lãnh đạo lúc bấy giờ là Saddam Hussein thuộc phái Sunni và chống đối Iran gay gắt. Trong chiến tranh Iraq-Iran vào thập niên 1980 nhiều nhà lãnh đạo Iraq thuộc phái Shiite chạy sang Iran né tránh sự đàn áp của Saddam Hussein.

-Ở Syria dưới sự lãnh đạo của tướng Hafez al-Assad từ năm 1971 đến 2000. Syria có 75% tín đồ Hồi Giáo Sunni. Tổng thống Hafez al-Assad thuộc một nhánh nhỏ của Hồi Giáo Shiite.

-Ở phía nam Lebanon bằng sự thành lập Hezbollah do Iran tài trợ và giúp đỡ. Hezbollah từng gây nhức đầu cho Hoa Kỳ dưới thời tổng thống Reagan (Cộng Hòa). Hezbollah là nhóm Hồi Giáo Lebanon thuộc phái Shiite quá khích. Nhóm nầy ủng hộ Hamas của Palestine trong dải Gaza. Họ gây khó khăn không ít cho Do Thái ở Trung Đông.
 
-Ở Trung Đông có ba quốc gia Hồi Giáo rộng lớn cạnh tranh ảnh hưởng trong vùng: Thổ Nhĩ Kỳ, Iran và Saudi Arabia. Trước năm 1979 cả ba nước Hồi Giáo nầy đều thân Hoa Kỳ.

-Thổ Nhĩ Kỳ là cựu đế quốc Ottoman. Trong quá khứ các nước ven Đông Nam Âu Châu, Hồi Giáo Trung Đông và Bắc Phi đều nằm trong đế quốc Ottoman. Sau đệ nhị thế chiến Thổ Nhĩ Kỳ rất thân Hoa Kỳ. Thổ Nhĩ Kỳ có truyền thống thù nghịch với Nga trong quá khứ lịch sử. Đó là quốc gia Hồi Giáo Sunni duy nhất không chống Do Thái. Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia Tây Á và Hồi Giáo duy nhất là thành viên của NATO. Trong những năm gần đây, dưới thời tổng thống Erdogan, Thổ Nhĩ Kỳ không còn thân thiện với Hoa Kỳ và Do Thái như trước. Thổ Nhĩ Kỳ là quốc gia thành viên NATO duy nhất mua võ khí của Nga.


-Saudi Arabia là nơi phát tích đạo Hồi. Đây là quốc gia giàu có nhờ có nhiều giếng dầu. Hàng năm các tín đồ Hồi Giáo trên thế giới đều đến Saudi Arabia để hành hương. Saudi Arabia được xem là thủ lãnh của các nước Á Rập Hồi Giáo phái Sunni, trong đó có Ai Cập. Đó là đồng minh thân thương nhất của Hoa Kỳ như Do Thái. Sau cuộc chiến Do Thái-Á Rập năm 1948 khi Do Thái tuyên bố lập quốc, Saudi Arabia không còn chống Do Thái quyết liệt nữa. Trái lại đôi khi nước nầy còn có một số điểm chung với Do Thái về vấn đề Iran.

Cộng Hòa Hồi Giáo Iran có ảnh hưởng lớn ở Iraq sau khi nhà độc tài Saddam Hussein bị Hoa Kỳ lật đổ. Sự rút quân của Hoa Kỳ khỏi Iraq năm 2011 càng giúp cho Iran gia tăng ảnh hưởng ở Iraq, nơi chánh quyền hiện tại do Hoa Kỳ hậu thuẫn thuộc Hồi Giáo Shiite. Iran và Hezbollah cực lực giúp cho tổng thống Bashar al-Assad trong cuộc nội chiến ở Syria. Trong những năm đầu nội chiến người ta thấy số phận của Bashar al-Assad sẽ giống Qaddafi của Libya hay Hosni Mubarak của Ai Cập. Syria trở thành chiến trường giành giựt ảnh hưởng giữa Iran (Shiite) và Saudi Arabia (Sunni). Năm 2015 Nga trực tiếp can thiệp vào nội chiến Syria để cứu nguy cho tổng thống Bashar al-Assad. Cả Nga lẫn Iran đều cùng một mẫu số chánh trị ở Syria.
A Syrian soldier films the damage of the Syrian Scientific Research Center which was attacked by U.S., British and French military strikes to punish President Bashar Assad for suspected chemical attack against civilians, in Barzeh, near Damascus, Syria, Saturday, April 14, 2018. The Pentagon says none of the missiles filed by the U.S. and its allies was deflected by Syrian air defenses, rebutting claims by the Russian and Syrian governments. Lt. Gen. Kenneth McKenzie, the director of the Joint Staff at the Pentagon, also says there also is no indication that Russian air defense systems were employed early Saturday in Syria. (AP Photo/Hassan Ammar)


Đối với Nga, nếu tổng thống Assad sụp đổ thì căn cứ hải quân Nga ở Tartus bị đe dọa.

Đối với Iran, nếu Assad bị lật đổ, người thay thế ông ấy sẽ thuộc phái Sunni thì Iran mất đường ra Địa Trung Hải. Ảnh hường của Saudi Arabia sẽ lớn mạnh ở đó.

Iran trở thành đồng minh chiến lược của Nga và Trung Quốc.


Ở Yemen Phong Trào Houthis (do tên người lãnh đạo Phong Trào bị giết chết năm 2004) do Iran hỗ trợ càng lúc càng mạnh hơn. Năm 2015 thủ đô Sana bị quân nổi dậy Houthis chiếm. Chánh phủ thân Saudi Arabia bị lật đổ. Phong trào được Iran, Bắc Hàn và Hezbollah ủng hộ mạnh mẽ. Ủy Ban Cách Mạng đặt dưới sự lãnh đạo của Mohammad Ali-al-Houthi, một thành viên của gia đình Houthi, tiếp nhận quyền hành từ chánh quyền cũ thân Saudi Arabia. Cuộc chiến tranh Yemen vẫn còn tiếp diễn giữa Houthis và Saudi Arabia. Saudi Arabia, được sự hỗ trợ của Hoa Kỳ, vẫn chưa có dấu hiệu đè bẹp phe Houthis nổi dậy.

Do Thái lo ngại Iran dùng Syria để gây rối cho Do Thái trên đồi Golan mà Do Thái chiếm của Syria năm 1967. Năm 2015 Do Thái và Saudi Arabia đều phản đối thỏa ước nguyên tử do năm cường quốc P5 + 1 tức Hoa Kỳ, Nga, Trung Quốc, Anh, Pháp (P5) + Đức ký. Theo đó Iran giới hạn việc tinh luyện uranium, đóng cửa các nhà máy ly tâm, cho các thanh tra kiểm tra bất cứ nơi nào nghi ngờ có thể sản xuất bom nguyên tử. Iran chịu nhượng bộ để các nước Tây Phương nới lỏng sự trừng phạt kinh tế làm Iran thiệt hại 160 tỷ Mỹ kim từ năm 2012 đến 2016.

Khi ông Donald Trump nhậm chức, ông rút khỏi thoả ước 2015 vào tháng 5 năm 2018. Hoa Kỳ bắt đầu siết chặt sự trừng phạt kinh tế Iran với hy vọng nước nầy không đủ khả năng sản xuất bom nguyên tử. Tổng thống Trump, cố vấn an ninh Bolton, bộ trưởng Ngoại Giao đều tỏ ra diều hâu đối với Iran, thậm chí như muốn có sự thay đổi chế độ ở đó. Hàng không mẫu hạm, oanh tạc cơ, hỏa tiễn Hoa Kỳ được đưa sang Trung Đông như sẵn sàng tấn công Iran khi vài tàu dầu bị nổ trong Vịnh Ba Tư. Vệ Binh Cộng Hòa Iran tỏ ra không nao núng trước sức mạnh quân sự của Hoa Kỳ. Vài tàu dầu bị họ chận bắt khi đi ngang qua eo biển Hormuz trên đường chở dầu từ Iraq, Kuwait, Saudi Arabia ra Biển Á Rập (một phần của Ấn Độ Dương).

Để thách thức Hoa Kỳ, Iran tuyên bố tinh luyện uranium tiến đến việc sản xuất bom nguyên tử, thí nghiệm hỏa tiễn có thể bắn chìm hàng không mẫu hạm của Hoa Kỳ. Một phi cơ không người lái của Hoa Kỳ bị bắn rớt trong vịnh Ba Tư. Iran cho rằng nó xâm phạm không phận của họ. Ngày 14-09-2019 nhà máy lọc dầu của Saudi Arabia bị tấn công bằng hỏa tiễn? hay bằng bom thả từ máy bay không người lái? Hoa Kỳ, Saudi Arabia cho rằng Iran chủ mưu việc tấn công nầy. Anh, Pháp, Đức cũng nghi ngờ tương tự. Cố nhiên Iran chối bỏ. Houthis lại nhận trách nhiệm nhưng Hoa Kỳ và Saudi Arabia không nghĩ rằng Houthis gây ra vụ tấn công khủng khiếp nầy mà là Iran. Bằng bom thả từ máy bay không người lái? Bằng hỏa tiễn bắn từ các căn cứ của Iran ở Nam Iraq?

Iran có vẻ không sợ sự vĩ đại của Hoa Kỳ thời tổng thống Donald Trump. Trong ba năm cầm quyền của tổng thống Donald Trump, Hoa Kỳ có trên 50 viên chức cao cấp từ chức, bị bãi chức hay bị bắt buộc từ chức, hàng chục vụ rối rắm nội bộ với những vụ kiện thưa còn kéo dài lê thê. Tổng thống Hoa Kỳ gây chiến tranh thương mại với Trung Quốc nhưng luôn luôn xem Xi Jinping (Tập Cận Bình) là bạn chí thân, gọi Kim Jong Un là “rocketman” nhưng lại vui mừng khi nhận được những “bức thơ đẹp” của vị lãnh tụ trẻ và “ái quốc” theo từ ngữ mà tổng thống Trump dùng. Bắc Hàn ghét ông Bolton và Pompei thì Bolton mất chức. Ông Pompei còn tại chức vì khéo uyển chuyển theo ý muốn của cấp trên. Đường rút lui của ông là ra tranh ghế nghị sĩ ở một tiểu bang miền trung tây. Tháng 11 năm 2018 một nữ phụ tá của ông Bolton bị mất chức vì đụng chạm với đệ nhất phu nhân khi du hành sang Phi Châu. Trước khi đốn cây người ta thường tỉa nhánh của nó. Không biết Kim Jong Un phi nguyên tử hóa như thế nào, chỉ biết ông vẫn cho thí nghiệm hỏa tiễn đều đều. Ít ra Bắc Hàn cũng đạt chút thắng lợi nho nhỏ khi Hoa Kỳ ngưng tập trận với Nam Hàn. Ở Venezuela chỉ vài chục cố vấn Nga mà Maduro giữ vững chánh quyền. Đó là một quốc gia từng chịu ảnh hưởng sâu đậm của Hoa Kỳ. Xứ đó nằm trên lục địa Mỹ Châu mà từ năm 1823 tổng thống Moroe đã minh định Châu Mỹ của người Mỹ Châu.

Iran là quốc gia lân bang của Afghanistan nên họ đánh hơi được sự uể oải của Hoa Kỳ sau gần 20 năm chiến đấu trên một chiến trường xa xôi, khô khan, nóng bức, nhiều núi non hiểm trở nơi quân sĩ Hoa Kỳ có ít bạn nhiều thù. Kẻ thù là những người bài ngoại và chống những người phi Hồi Giáo bằng tinh thần quyết tử.

Taliban không thể so sánh với Vệ Binh Cộng Hòa của Iran. Taliban nghèo nàn, không được huấn luyện và trang bị võ khí đầy đủ như Vệ Binh Cộng Hòa Iran, lực lượng nòng cốt và thiện chiến của Lãnh Tụ Tối Cao. Taliban không sản xuất võ khí, hỏa tiễn, phi cơ như Iran. Cả Iran và Taliban đều được “võ trang” bằng tinh thần quyết tử Hồi Giáo. Iran bây giờ có Nga và Trung Quốc đứng sau. Họ có ảnh hưởng đối với người Iraq Hồi Giáo Shiite ở phía Nam Iraq, chánh quyền Assad ở Syria, Hezbollah ở Nam Lebanon, Houthis ở Yemen và có thể ở Qatar nữa. Về phương diện địa lý họ kiểm soát phần phía đông Vịnh Ba Tư và eo biển Hormuz, cửa ra vào vịnh Ba Tư. 25% dầu sản xuất trên thế giới được chở bằng tàu phải dùng Vịnh Ba Tư và đi ngang qua eo biển Hormuz.

Nga lúc nào cũng tỏ ra bình tỉnh trước thế sự. Khi Hoa Kỳ điều hàng không mẫu hạm, phi cơ, hỏa tiễn sang Trung Đông như chuẩn bị tấn công Iran thì ngoại trưởng Iran Mohammad Javad Zarif gặp ngoại trưởng Nga Lavrov. Nga cho biết Iran là “đồng minh” của Nga. Tấn công Iran là tấn công Nga. Thế là diều hâu Hoa Kỳ trở thành bồ câu khi một phi cơ không người lái của Hoa Kỳ bị Iran bắn rớt xuống Vịnh Ba Tư. Tổng thống Donald Trump bắt đầu đi tìm giải Nobel Hòa Bình ở nơi nào có sự lên tiếng của Putin.

Về vụ tấn công kho dầu dự trữ của Saudi Arabia, Hoa Kỳ sớm lên tiếng lên án Iran. Putin khuyên không nên vội vã cho rằng Iran là kẻ tấn công. Ông mời Saudi Arabia mua thiết bị phòng không tối tân của Nga để ngăn ngừa một sự tấn công tương tự bằng bom hay hỏa tiễn nhắm vào các kho dầu. Putin bây giờ thường hay phô trương võ khí tối tân của Nga. Putin cũng từng gạ bán võ khí siêu âm thanh cho Hoa Kỳ.

Nhờ sự lên tiếng của Putin mà Iran chưa bị bom đạn từ B-52 thả xuống và hỏa tiễn từ hàng không mẫu hạm ngoài biển bắn vào. Để an ủi đồng minh Saudi Arabia, Hoa Kỳ gởi quân sang phụ nước nầy bảo vệ các kho chứa dầu. Đó là một cố gắng rất lớn của Hoa Kỳ đối với nước đồng minh lâu đời vì một phần ngân sách quốc phòng được chuyển sang việc xây tường biên giới. Nhìn theo hướng đi của tổng thống Donald Trump, ngoại trưởng Pompei tuyên bố 49 % diều hâu + 51% bồ câu. Thế là có Hoà Bình Trên Trái Đất (Pacem in Terris).

***

Vào thập niên 1960 Mao Zedong (Mao Trạch Đông) khích tướng Khrushchev đụng độ với Hoa Kỳ về vấn đề Cuba. Kruschchev không rơi vào lời khích tướng của Mao về “con cọp giấy Hoa Kỳ”. Suốt thời kỳ Chiến Tranh Lạnh (1949 – 1991) Hoa Kỳ và Liên Sô trải qua những giai đoạn lịch sử không muốn nhớ tới:

Hoa Kỳ: sa lầy trong Chiến Tranh Việt Nam II nhưng đã rời Nam Việt Nam trong danh dự bằng hiệp định Paris 1973.

Liên Sô:

a- đại bại trên chiến trường Afghanistan sau 9 năm chiếm đóng (1979 – 1988).
b- sự sụp đổ khối Cộng Sản Đông Âu.
c- sự sụp đổ của Liên Sô. Chiến Tranh Lạnh kết thúc với sự sụp đổ của chế độ Cộng Sản ở Liên Sô (1991).

Trong tình thế hiện nay tức trên 1/4 thế kỷ sau ngày chế độ Cộng Sản ở Liên Sô sụp đổ, Putin nắm vai trò chủ động trên bàn cờ chánh trị quốc tế. Các quốc gia dân chủ hiện nay rất yếu vì thiếu đoàn kết chặt chẻ. Ngôn từ của vài vị lãnh đạo quốc gia rất trực tiếp, bình dân, dễ hiểu và đầy phàm tục tính.

Chưa bao giờ diễn biến chánh trị quốc tế có lợi cho Nga như tình thế hiện nay dưới thời tổng thống Donald Trump. Chưa bao giờ Nga có cơ hội quan sát và đánh giá sự vĩ đại của Hoa Kỳ như dưới thời tổng thống Trump.

Chiến tranh thương mại giữa Hoa Kỳ và Trung Quốc không có hại gì cho Nga nếu không nói là có lợi cho họ. Ai thắng ai thua cũng mặc. Kẻ thắng, người thua đều bị trầy trụa, đau nhức như nhau. Nga hưởng lợi về sự trầy trụa nhức nhối giữa hai đối thủ đấu nhau. Trước kia Mao Zedong muốn Hoa Kỳ và Liên Sô đụng nhau để Trung Quốc hưởng lợi. Chuyện ấy không xảy ra vào thập niên 1960 về vấn đề Cuba. Bây giờ nó xảy ra với Trung Quốc và Hoa Kỳ nên Nga hưởng lợi.

Putin không can dự vào việc Hoa Kỳ tấn công Afghanistan năm 2011 sau vụ 911 (11-09-2001) ở New York và không dùng quyền phủ quyết trong việc Hoa Kỳ và Anh xâm lăng Iraq. Pháp dùng quyền phủ quyết nhưng Hoa Kỳ vẫn dùng võ lực tấn công Iraq (2003). Lúc ấy Putin mới đắc cử tổng thống lần đầu tiên (2000). Hoa Kỳ có chánh nghĩa sáng ngời khi tấn công Taliban dung chứa Osama Bin Laden và cho lập nhiều trại huấn luyện khủng bố trên lãnh thổ Afghanistan. Nhưng họ bị thế giới lên án kịch liệt khi xâm lăng Iraq sau khi khám xét khắp nơi, kể cả dinh tổng thống Saddam Hussein, và không tìm thấy võ khí hóa học giết người hàng loạt. Putin có vẻ hối hận vì không can dự vào Libya để cứu vãn nhà độc tài Qaddafi (2011). Ông ấy chỉ can dự vào chuyện Syria nhằm ngăn chận sự tấn công của Hoa Kỳ sau khi Syria sử dụng võ khí hóa học giết hại trên 400 trẻ em. Putin hứa buộc Syria phá hủy võ khí hóa học. Bù lại tổng thống Obama từ bỏ việc tấn công Syria (2013).

Năm 2014 vị tổng thống Ukraine thân Nga là Viktor Yanukovych bị lật đổ. Putin cho quân xâm chiếm và sát nhập bán đảo Crimea vào Liên Bang Nga đồng thời yểm trợ cho người Ukraine gốc Nga nổi dậy ở Đông Bộ Ukraine. Hiện cuộc nội chiến vẫn còn tiếp diễn. Hoa Kỳ và Liên Âu trừng phạt kinh tế Nga và loại Nga ra khỏi G8. Putin cảm thấy bị cô lập trong hội nghị G20 ở Úc (2015). Vào năm nay Putin can thiệp quân sự vào Syria nhằm cứu vãn chế độ độc tài do Bashar al-Assad đại diện. Nga là nơi dung chứa Snowden, một nhân viên Cơ Quan Tình Báo Hoa Kỳ, trốn sang Hồng Kông rồi Nga với nhiều tin tức tối mật của Cơ Quan An Ninh Quốc Gia (NSA – National Security Agency). Dư luận Hoa Kỳ tin rằng Nga có nhúng tay trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ năm 2016 có lợi cho ứng cử viên Cộng Hòa Donald Trump. Sự thật như thế nào chưa rõ. Chỉ biết rằng ứng cử viên Donald Trump có kêu gọi Nga phục hồi các e-mail của bà Hillary Clinton. Con và rễ của ứng cử viên Donald Trump có tiếp một nữ luật sư Nga ở New York. Tổng thống đắc cử Trump không tiếc lời ca ngợi ông Putin và cách chức giám đốc FBI James Comey một ngày trước khi ông tiếp ngoại trưởng Nga và đại sứ Nga ở Hoa Kỳ (10-05-2017).

Thanh thế của Putin càng lúc càng lên cao. Tình hình chánh trị thế giới xoay chiều thuận lợi cho ông.

Xi Jinping (Tập Cận Bình) cần ông.
Iran, Bắc Hàn cần ông làm hậu thuẫn.
Thổ Nhĩ Kỳ muốn kết thân với ông.
Saudi Arabia muốn kết thân với Nga bằng cách ngỏ ý muốn mua một số võ khí.
Putin rất vui khi thấy:

Anh tách ra khỏi Liên Âu.
Hoa Kỳ không mặn nồng với NATO, không thân thiện với các cựu đồng minh Anh, Đức, Pháp, Nhật như các tổng thống trước.
Sự xào xáo trong nội bộ Hoa Kỳ.
Tổng thống Donald Trump tự ý vận động để đưa Nga vào G8 như trước.
 
Sự vĩ đại của Hoa Kỳ rơi vào một tình huống kỳ lạ trong vấn đề Bắc Hàn, Iran và Afghanistan. Chủ chiến hay chủ hòa đều không có lợi về phía Hoa Kỳ.

Chủ chiến thì sa lầy. Bỏ Afghanistan để chuyển sang Iran? So với Iran thì Afghanistan nhỏ hơn và lạc hậu hơn. Nếu ở Afghanistan chưa đạt được thành quả vẻ vang thì liệu sẽ gặt được gì nếu gây chiến tranh ở Iran? Ông Bolton, người có lập trường diều hâu cực đoan, đã nghỉ việc. Phe chủ chiến chỉ còn tổng thống Donald Trump và ngoại trưởng Pompei. Cả hai đều là diều hâu uyển chuyển, linh động. Tổng thống Trump nhìn Putin để khẳng định lập trường chủ chiến hay chủ hòa của mình đối với Iran. Ngoại trưởng Pompei nhìn tổng thống Trump để có lập trường thích nghi. Đó là điều ông Trump gặp khi đương đầu với những cuộc thí nghiệm hỏa tiễn và bom nguyên tử của Bắc Hàn và tình hình Venezuela dưới sự lãnh đạo của Maduro.

Hoa Kỳ chủ hòa hay chủ chiến đều có lợi cho Nga. Chủ chiến thì có chiến thắng quân sự ở những phút đầu nhưng không có tương lai tươi sáng nếu phe đối nghịch kéo dài cuộc chiến. Càng kéo dài chiến tranh càng tốn kém nhân lực, tài lực và vật lực, nhất là sự suy sụp tinh thần của binh sĩ tham chiến.

Chủ hòa thì không che giấu được sự yếu kém và lo âu của cường quốc vĩ đại đối với các quốc gia đàn em.

Trong hai thế chiến Hoa Kỳ giúp cho các nước đồng minh thắng lợi nhờ sự hợp tác của các nước đồng minh và nhờ có chánh nghĩa được dư luận trong và ngoài nước tán đồng.

Trong chiến tranh Triều Tiên năm 1950, chiến tranh Vùng Vịnh năm 1991, Hoa Kỳ có sự hợp tác của nhiều quốc gia đồng minh. Trong chiến tranh Vùng Vịnh nhằm đánh đuổi Iraq ra khỏi Kuwait năm 1991 có nhiều quốc gia Hồi Giáo tham dự kể cả Syria.

Trong chiến tranh Việt Nam vừa qua Hoa Kỳ có vẻ đơn độc (1965 – 1973). Anh và Pháp vắng mặt.

Trong chiến tranh Iraq năm 2003 chỉ có Anh hợp tác với Hoa Kỳ.

Giả sử lần nầy Hoa Kỳ gây chiến tranh với Iran thì Hoa Kỳ sẽ nêu cao chánh nghĩa gì? Giúp Saudi Arabia? Giúp Do Thái?

Họ sẽ gặp khó khăn gì? – Sự lãnh đạm của các nước bạn từng thuyết phục Hoa Kỳ đừng rút khỏi thỏa ước 2015 và sự hiện diện của Nga và Trung Quốc sau lưng Iran.

Có nhiều triển vọng không có cuộc chiến như thế xảy ra.

 
PHẠM ĐÌNH LÂN, F.A.B.I.

Friday, September 14, 2018

“MẮC” QUÁ!

“MẮC” QUÁ!



Trong lúc dạo phố một buổi chiều và nhìn thấy một phụ nữ Arập có bộ ngực tuyệt mỹ, lão Do Thái nói:
– Này cô, cô có thể cho tui cắn cặp zú của cô với giá 100 đô được không?   
Cô nàng trả lời “Bộ mày khùng hả?”, rồi bỏ đi.
Lão Do Thái chạy ngược chiều để đón cô nàng ở góc đường, rồi đề nghị:
– Liệu tui có thể cắn cặp zú của cô cho 1,000 đô được không?
Cô nàng nghiêm mặt nói:
– Này anh bạn, tui hổng phải là hạng liền bà đó, hiểu chưa?
Lão Do Thái tiếp tục chạy ngược chiều để chặn cô nàng ở góc đường lần nữa rồi đề nghị:
– Tui chỉ cắn 1 cái với 10.000 đô, được không?
Suy nghĩ một lát, cô nàng nói:
– Uh...10 ngàn đô, OK, cắn một cái thôi nhé, nhưng không phải ở đây; chúng ta hãy lại hẽm tối ở đằng kia.
Đến nơi, cô nàng cổi áo để lộ ra một cặp nhũ hoa đẹp nhất trần đời.
Sau khi nhìn thấy, lão Do Thái mơn trớn, bóp nhè nhẹ, hôn, liếm cặp zú của cô nàng, rồi úp mặt vào đó, nhưng không hề cắn.
Cảm thấy khó chịu, cô gái hỏi:
– Này anh bạn, có chịu cắn hay không, thì bảo?
Lão Do Thái cười đểu:
– Không, 10 ngàn đô thì mắc quá!


TOO EXPENSIVE
An Old Jewish man is walking down the street one afternoon when he sees an Arab with perfect breasts.                              
He says to her, "Hey miss, would  you let me BITE your breasts for $100?"
"Are you nuts?!" she replies, and keeps walking away.   
He  turns around, runs around the block and gets to the corner before she does.
"Would  you let me bite your breasts for $1,000?" he asks  again.
"Listen, man; I'm not that kind of woman! Got it?"   
So  the little old Jewish man runs around the next block and faces her again.
"Would  you let me bite your breasts –   just once – for $10,000?!"
She  thinks about it for a while and says, "Hmm, $10,000... OK, just once, but not here. Let's go to that dark alley over there."   
So  they go into the alley, where she takes off her blouse to reveal the most perfect breasts in the world. As soon as he sees them, he grabs them and starts caressing them, fondling them slowly, kissing them, licking them, burying his face in them –  but not biting them.
The woman finally gets annoyed and asks:
–  Well? Are  you gonna bite them or not?
– Nah,  says the little old Jewish man…, it costs too much!

Friday, April 20, 2018

THÓI XẤU CỦA NGƯỜI VIỆT


Tôi là một cô gái đến từ nước Úc. Vì yêu chồng là người Việt Nam nên tôi theo anh về đây “làm dâu”, mọi người gọi tôi là “dâu tây”.

“Dâu tây” rất hay bị để ý nhưng không thường xuyên bị ne nét, góp ý như “dâu ta”.
Có lẽ vì thế tôi cũng có thời gian quan sát lại những người thân của chồng, những con người nơi quê hương chồng và thấy rằng, ngày Tết, người Việt bộc lộ thật nhiều thói xấu.

Thói xấu thứ nhất là họ đòi hỏi phụ nữ trong nhà phục vụ nhiều điều quá. Mấy chị em dâu bên chồng tôi thức từ 3 giờ sáng để làm cơm, làm cỗ tiếp đãi họ hàng ngày Tết với mẹ chồng.
Tôi không thể dậy từ giờ đó nên cứ mặc họ xủng xoảng xoong nồi bát đĩa dưới bếp, ôm chồng ngủ tiếp đến sáng sớm hôm sau. Đó cũng là một trong những nguyên do họ gọi tôi là “dâu tây”.

Không biết những gia đình khác thế nào, bên nhà chồng tôi dâu tây cũng dễ được bỏ qua, nhưng nếu là một chị em dâu khác giờ đó chưa dậy sẽ bị bóng gió là “lười chảy thây”, có khi sáng mùng 1 đã bị mẹ chồng mặt nặng mày nhẹ.

Nhiều nàng dâu vì không muốn gặp cái sự mặt nặng mày nhẹ này nên cố dậy từ sớm cho xong, chứ họ cũng chẳng thích gì công việc này.

Tôi thì không cố được, tôi có niềm tin riêng của tôi, tôi tin rằng việc đày đọa bản thân như vậy chỉ để chứng minh mình đảm đang tháo vát hay để người khác hài lòng là điều không cần thiết.
Suốt cả những ngày Tết, phụ nữ trong nhà sẽ bận tối mắt lên xuống với làm cơm nấu cỗ, dọn cỗ, phục vụ khách khứa đến nhà dùng cơm.

Trong khi tới lúc ngồi vào ăn họ lại phải ngồi “mâm dưới”, với toàn đám trẻ con hoặc đàn bà với nhau, nhấp nha nhấp nhổm vừa ăn vừa chạy đi phục vụ cho đám đàn ông đang khề khà uống rượu nói chuyện mồm mép chứ tuyệt nhiên không thấy giúp đỡ gì cho người phụ nữ của họ.

Đi lấy thêm đồ ăn – phụ nữ lấy. Đi lấy thêm bát nước mắm – phụ nữ lấy. Đồ ăn trên bàn nguội lạnh cần đem đi hâm nóng – cũng là phụ nữ làm.
Như vậy thật xấu xí.
Bàn tiệc kia nên có sự điểm xuyết, đàn ông phụ nữ ngồi bên nhau, và phụ nữ được nhận lời cảm ơn, sự trân trọng về bữa cơm rất công phu họ đã nấu, được người đàn ông của họ phục vụ, chăm chút lại, thế mới đúng là ngày đoàn viên, vui vẻ đầm ấm cho tất cả mọi người.

Những bữa cơm là nỗi kinh hoàng của tôi khi mẹ chồng chưa xong bữa này đã lên kế hoạch cho bữa sau và tất cả các nàng dâu bắt đầu quay trở lại bếp từ 2 giờ chiều để chuẩn bị cho bữa ăn buổi tối.
Cho nên quanh quanh quẩn quẩn, ngày Tết là ngày phụ nữ cắm mặt vào bếp.
Một thói quen xấu xí nữa của người Việt là “nhậu”.
Đàn ông Việt xấu kinh khủng khiếp trên bàn nhậu.
Mặt mũi nham nhở, đỏ tưng bừng, họ nói chuyện vô nghĩa vì rượu nói chứ họ không nói, họ chuốc nhau và uống để nâng cao sĩ diện chứ không thực sự dùng rượu như ý nghĩa thanh lịch vốn có của loại đồ uống này..
Trên bàn tiệc, đàn ông ép nhau bằng những lời khích tướng hoa mỹ, họ hả hê khi ép được nhau uống, người lịch sự từ chối bị cho là không “hết mình”, không nể mặt người mời rượu.
Chỉ trong vài ngày Tết, số đàn ông Việt nhập viện cấp cứu vì bia rượu lên đến hàng nghìn, những người phải nhập viện vì đánh nhau (cũng do không làm chủ được bản thân do rượu) cũng là hàng nghìn.
Thật xấu xí!
Ngày Tết là dịp gia đình quây quần, gặp gỡ họ hàng hàn huyên, thật ra cũng là dịp để họ tụ tập nói xấu nhau.
Nhà người này người kia năm qua có chuyện gì, kiếm được bao nhiêu, thua lỗ thế nào cũng được mang ra thì thào bình phẩm hết.
Như vậy thật tọc mạch.
Tôi tin tài chính, những chuyện xảy ra trong nội bộ gia đình là những chuyện riêng tư, không phải đề tài để ai đó khác mang ra “làm mồi nhậu”, đặc biệt khi họ chẳng giúp được gì.
Khi mới sang đây tôi rất thích văn hóa lì xì của quê hương chồng trong ngày Tết.
Một chút tiền trong chiếc phong bao nho nhỏ màu đó mang ý nghĩa mang tới may mắn cho người được lì xì.

Nhưng sự thích thú nhanh chóng biến thành mất hứng khi tôi chứng kiến có những bà mẹ già tranh thủ gặp con này nói xấu con kia, trách móc nó không mừng tuổi mình hoặc mừng tuổi không nhiều, hoặc mang ra so sánh người này mừng nhiều người kia mừng ít.
Tôi nói với chồng tôi, đất nước của anh rất xinh xắn, tươi đẹp, con người thân thiện, hiếu khách, nhưng hóa ra cũng còn thật nhiều điểm xấu, hơi… kém văn minh.

Anh lại cười gọi tôi là “dâu tây” – như cách rất nhiều người Việt đã ứng xử lại với tôi mỗi khi tôi cư xử khác họ.
Tôi không thỏa mãn với câu trả lời này, bởi xét cho cùng, dâu “loại” nào đi chăng nữa, thì cũng là vợ, là mẹ, họ lấy chồng và mong muốn một cuộc hôn nhân mang lại cho mình hạnh phúc, bình đẳng – chẳng phải vậy sao?






GỎI XOÀI CÁ SẶC

Tản mạn (L ỜI TỎ TÌNH CUỐI NĂM) Hà Bá thân yêu, Đêm qua, về đến thiên đình, vừa nhớ em, vừa đói bụng, anh liền hí hửng mang hộp “gỏi xoài cá...