Thành ngữ “Một Cái Rìu Cần Mài” (An Axe To Grind) là câu chuyện ngụ ngôn về một "thằng đểu" lợi dụng những người nhẹ dạ làm mọi cho hắn. Đây là chuyện có thật của Benjamin Franklin, một trong những nhà khai quốc của Hoa Kỳ, quê ở Boston, đã bị một thằng thất học đánh lừa.
"An Axe To Grind" By Benjamin Franklin (1706 to 1790):
Hồi còn nhỏ, tôi nhớ vào một buổi sáng mùa đông buốt giá, một người đàn ông vác một cây rìu mỉm cười đi theo tôi; ông hỏi: “Này cậu bé kháu khỉnh, bố cậu có đá mài không?”
Tôi trả lời “Thưa ngài có ạ!” Ông nói tiếp “Này cậu bé dễ thương, liệu cậu có thể cho tôi mài cây rìu này được không?”
Nghe ổng gọi tôi là “cậu bé dễ thương” tôi rất khoái, nên trả lời “Thưa ngài được, nó ở dưới xưởng của bố con.” Rồi ông vỗ nhẹ lên đầu tôi, nói tiếp “Này cậu bé, cậu có thể cho chú một ít nước nóng được không?” Làm sao tôi có thể từ chối, nên liền nhanh nhẩu mang cho ông ta một ấm nước đầy.
Ông ta tiếp tục hỏi “Con bao nhiêu tuổi- tên là gì?” Và, không cần đợi tôi trả lời, ông ta nói tiếp “Chú chắc rằng con là một trong những cậu bé dễ thương nhất mà chú từng gặp. Con có thể giúp chú quay hòn đá mài một vài phút được không?”
Vì bị ông ta ve vãn, giống như một thằng khờ, tôi nhận lời miệt mài một cách đắng cay suốt ngày. Vì là một chiếc rìu mới đúc, nên tôi mài cho đến mệt gần chết.
Chuông trường vang lên và tôi vẫn không thể ngừng việc. Tay của tôi bị phồng lên, mà chiếc rìu vẫn chưa mài được một nửa. Tuy nhiên, cuối cùng nó cũng đã được mài xong, rồi người này quay lại nói với tôi “Mày là một thằng bé khốn khiếp, mày đã trốn học. Hãy đến trường ngay, nếu không mày sẽ hối hận!”
Tôi thầm nghĩ “Trời ơi, trong một ngày lạnh lẽo mà tôi phải cật lực để quay hòn đá mài, nhưng bây giờ lão ta lại gọi tôi là một thằng bé khốn khiếp thì thật là quá đáng.
Việc này đã ăn sâu vào trí óc của tôi, không thể nào quên được.
LỜI BÀN CỦA “THIÊN LÔI” MAO TÔN CƯƠNG
Câu chuyện của Benjamin Franklin xẩy ra cách đây hơn 300 năm, tưởng đâu là chuyện ngày xưa; nhưng thật ra, ở xã hội này, vẫn còn nhiều người bắt chước tên khốn khiếp đó, điển hình là “Thằng Đểu”, người mà những ai biết hắn chỉ gọi với cái tên ngắn ngủn là “Đểu”.
Đểu có một cái xưởng sửa tàu ở thành phố Lắc Đu.
Đểu mới mua được một cái tàu cũ, và hắn muốn tân trang để kiếm chút cháo, vì thế hắn học y chang chiến lược của thằng vô lại có cây rìu nói trên.
Để kêu gọi những người nhẹ dạ góp vốn xây một xưởng đóng tàu ở Boston, Đểu quảng cáo trên Facebood một chiếc tàu thật đẹp, hứa hẹn sau khi hoàn tất, chiếc tàu này sẽ rất... “hoành tráng”.
Đểu ve vãn mọi người bằng cách mở chiến dịch “nịnh thúi” và “vuốt dái”. Bất cứ người nào vừa post hình lên là hắn nhào vô khen “đẹp, dễ thương, phong độ”…Người nào vừa post bài lên là hắn ,“like”, “love” “wow”..., dù hắn chẳng đọc, mà có đọc, chưa chắc hắn đã hiểu. (Năm 2015, khi đến thăm Đểu trong lúc hắn khánh thành chiếc tàu số 5, Thầy Cingcent từ Canada nói với Đểu rằng không ngờ một kẻ chuyên trốn học và quậy phá khi còn đi học như Đểu , bây giờ lại có thể làm chủ một xưởng sửa tàu).
Một việc khá hy hữu, đó là sau khi thấy xuất hiện cái trang FB của “Thiên Lôi”, Đểu cũng vào “like” tới tấp; ai dè bị Thiên Lôi phang cho một lưỡi tầm sét làm cho cái mặt đã “bầm thâm” của hắn càng “thâm bầm” hơn; làm hắn xấu hổ “unfriend”!
Có một thanh niên cùng quê với Benjamin Franklin đã bị hắn dụ dỗ cho mượn nhà mở xưởng, với lời hứa là sẽ cho cậu ta làm chủ xưởng, nhưng trên giấy tờ, Đểu ghi tên hắn là "giám đốc", còn chàng trai thật thà là "dám làm". (Đúng là chưa có ai "đểu" như..."Đểu".
Ngoài cậu thanh niên hiền lành bị mắc mưu này, Đểu còn dụ một cô gái ngây thơ, cùng quê với Barack Obama, làm kế toán cho hắn, dù rằng tất cả tiền bạc hắn đều đưa mụ vợ Thủ Quỹ của hắn “quản lý”.
Mới đây, Đểu khoe trên FB là đã “đóng” thành công 2 chiếc tàu số 5 và số 6, nhưng thật sự hắn chỉ “đóng” vai thằng “hề” và thẳng “đểu”, nhận công lao của những người khác mà không hề cảm thấy xấu hổ.
Ngay cả chiếc tàu số 7, dù Đểu chẳng làm gì, nhưng trên FB hắn khoe rang nhờ sự "cố vấn" của hắn mà chiếc tàu số 7 mới hoàn thành tốt đẹp như vậy.
Nhưng trong lúc mọi người đang ăn mừng sự thành công của chiếc tàu số 7, bỗng nhiên Đểu nói hắn sẽ đóng chiếc tàu số 8, tự phong cho mình làm giám đốc. (Vội vàng như..."chạy tang"). Nhiều người thắc mắc, hỏi một tên thất học như hắn, lấy tư cách gì để phong chức cho người này, người khác.
Ấn thế mà hiện nay cũng có khoảng hơn 2 chục người nhẹ dạ góp vốn cho hắn, đa số là những người trẻ tuổi non dại, không hề biết lý lịch lường gạt của hắn.
Tội nghiệp nhất là có 2 lão bà bà đã bị Đểu cho uống thuốc lú:
Người đầu tiên là một lão bà bị bệnh hoạn ở xứ "Bà La Xát"; tưởng đâu đi chầu diêm vương rồi, ai ngờ khỏe được một chút lại bắt đầu quậy tới bến, nên được Đểu mời làm "cố vấn". Vì hám danh, lão bà này đã “đầu tư” cho Đểu 2 ngàn, tiền mà mấy đứa con cho lão bà để tẩm bổ sau thời gian bị liệt giường.Người thứ nhì cũng là một lão bà khác ở xứ "Con Dê". Lão bà này còn hám danh hơn lão bà trên, nhưng tội nghiệp là "lão bà bà" hổng có tiền góp vốn, nên chỉ đảm nhận vai trò tuyển mộ nhân công cho xưởng của Đểu. Nghe nói kỳ này lão bà bà (cháu 5 đời của Cừu Thiên Xích) sẽ lái xe chở khoảng 10 nhân công đến Lắc Đu giao cho Đểu.
Lậy trời, lậy phật cho 2 lão bà bà này được tai qua, nạn khỏi; đừng bị Đểu lợi dung mài rìu cho hắn xong sẽ bị hắn phang cho mỗi người một rìu, còn nặng hơn bị Thiên Lôi đả!
Thiên Lôi.
Đểu có một cái xưởng sửa tàu ở thành phố Lắc Đu.
Đểu mới mua được một cái tàu cũ, và hắn muốn tân trang để kiếm chút cháo, vì thế hắn học y chang chiến lược của thằng vô lại có cây rìu nói trên.
Để kêu gọi những người nhẹ dạ góp vốn xây một xưởng đóng tàu ở Boston, Đểu quảng cáo trên Facebood một chiếc tàu thật đẹp, hứa hẹn sau khi hoàn tất, chiếc tàu này sẽ rất... “hoành tráng”.
Đểu ve vãn mọi người bằng cách mở chiến dịch “nịnh thúi” và “vuốt dái”. Bất cứ người nào vừa post hình lên là hắn nhào vô khen “đẹp, dễ thương, phong độ”…Người nào vừa post bài lên là hắn ,“like”, “love” “wow”..., dù hắn chẳng đọc, mà có đọc, chưa chắc hắn đã hiểu. (Năm 2015, khi đến thăm Đểu trong lúc hắn khánh thành chiếc tàu số 5, Thầy Cingcent từ Canada nói với Đểu rằng không ngờ một kẻ chuyên trốn học và quậy phá khi còn đi học như Đểu , bây giờ lại có thể làm chủ một xưởng sửa tàu).
Một việc khá hy hữu, đó là sau khi thấy xuất hiện cái trang FB của “Thiên Lôi”, Đểu cũng vào “like” tới tấp; ai dè bị Thiên Lôi phang cho một lưỡi tầm sét làm cho cái mặt đã “bầm thâm” của hắn càng “thâm bầm” hơn; làm hắn xấu hổ “unfriend”!
Có một thanh niên cùng quê với Benjamin Franklin đã bị hắn dụ dỗ cho mượn nhà mở xưởng, với lời hứa là sẽ cho cậu ta làm chủ xưởng, nhưng trên giấy tờ, Đểu ghi tên hắn là "giám đốc", còn chàng trai thật thà là "dám làm". (Đúng là chưa có ai "đểu" như..."Đểu".
Ngoài cậu thanh niên hiền lành bị mắc mưu này, Đểu còn dụ một cô gái ngây thơ, cùng quê với Barack Obama, làm kế toán cho hắn, dù rằng tất cả tiền bạc hắn đều đưa mụ vợ Thủ Quỹ của hắn “quản lý”.
Mới đây, Đểu khoe trên FB là đã “đóng” thành công 2 chiếc tàu số 5 và số 6, nhưng thật sự hắn chỉ “đóng” vai thằng “hề” và thẳng “đểu”, nhận công lao của những người khác mà không hề cảm thấy xấu hổ.
Ngay cả chiếc tàu số 7, dù Đểu chẳng làm gì, nhưng trên FB hắn khoe rang nhờ sự "cố vấn" của hắn mà chiếc tàu số 7 mới hoàn thành tốt đẹp như vậy.
Nhưng trong lúc mọi người đang ăn mừng sự thành công của chiếc tàu số 7, bỗng nhiên Đểu nói hắn sẽ đóng chiếc tàu số 8, tự phong cho mình làm giám đốc. (Vội vàng như..."chạy tang"). Nhiều người thắc mắc, hỏi một tên thất học như hắn, lấy tư cách gì để phong chức cho người này, người khác.
Ấn thế mà hiện nay cũng có khoảng hơn 2 chục người nhẹ dạ góp vốn cho hắn, đa số là những người trẻ tuổi non dại, không hề biết lý lịch lường gạt của hắn.
Tội nghiệp nhất là có 2 lão bà bà đã bị Đểu cho uống thuốc lú:
Người đầu tiên là một lão bà bị bệnh hoạn ở xứ "Bà La Xát"; tưởng đâu đi chầu diêm vương rồi, ai ngờ khỏe được một chút lại bắt đầu quậy tới bến, nên được Đểu mời làm "cố vấn". Vì hám danh, lão bà này đã “đầu tư” cho Đểu 2 ngàn, tiền mà mấy đứa con cho lão bà để tẩm bổ sau thời gian bị liệt giường.Người thứ nhì cũng là một lão bà khác ở xứ "Con Dê". Lão bà này còn hám danh hơn lão bà trên, nhưng tội nghiệp là "lão bà bà" hổng có tiền góp vốn, nên chỉ đảm nhận vai trò tuyển mộ nhân công cho xưởng của Đểu. Nghe nói kỳ này lão bà bà (cháu 5 đời của Cừu Thiên Xích) sẽ lái xe chở khoảng 10 nhân công đến Lắc Đu giao cho Đểu.
Lậy trời, lậy phật cho 2 lão bà bà này được tai qua, nạn khỏi; đừng bị Đểu lợi dung mài rìu cho hắn xong sẽ bị hắn phang cho mỗi người một rìu, còn nặng hơn bị Thiên Lôi đả!
Thiên Lôi.
No comments:
Post a Comment